Hôm nay, tôi viết bài này, tôi biết sẽ làm cho các anh chị sẽ gặp lại
cái hình anh của mình, sẽ làm cho các anh trị trăn trở, suy nghĩ lại rất
nhiều về cái sự đời, cái sự đời quá
nhiều người đang đóng kịch, nhưng rồi mình phải sống với nó, hòa chung
với nó, nếu không muốn nói là mình sẽ bị đào thải, tẩy chay ra khỏi cái
cuộc sống hỗn độn này. Rồi các anh chị lại nghĩ về cái cách mình mình
đang thể hiện, cái cách mình đang sống mặc dù các anh chị đã hiểu về nó,
hiểu sâu sắc về nó, thậm chí rất giỏi về lĩnh vực này. Hãy dừng lại
chút ít thời gian để đọc và nhìn lại, rồi tiến bước mạnh mẽ hơn.
Câu chuyện đang bàn tán xôn xao, náo nhiệt cả một góc phố về cái tên Robusta và cái tên Roubusta, ghi trên hộp cafe. Có một ông khách người Pháp lên tiếng là cái chữ đó ghi sai rồi và thế là thân nhau, cái đề tài này tự nhiên được mở rộng ra theo đủ thứ hướng khác nhau. Thằng thì nói, sai rồi thì phải sửa lại cho đúng để khách coi thường, thằng thì nói cứ để y vậy, vì để như vậy nó mới có sự khác biệt, nhiều người vô thấy chướng tai gai cái con mắt, lên tiếng và thế là thân nhau, như vậy quán mới càng ngày càng đông. À mà sao Robusta là 200.000/kg, còn Roubusta lại 240.000/kg, một thằng vui tính chen vào: chắc tại cái chữ Roubusta nó dài hơn nên nó mắc hơn, cả đám ôm bụng cười đau cả cái bụng. Đúng là lý sự cùn, nhưng thôi kệ "Trà dư tửu hậu mà", miễn cái quán lúc nào cũng nườm nượp khách và ai cũng vui vẻ.
Đột nhiên, chủ quán chen vào, em sẽ làm một cái chương trình khuyến mãi để giới thiệu cafe ngon trong 1 tuần giảm 30%. Em mà làm chương trình này sẽ kéo một lượng khách đáng kể tới quán. Thằng kia ngứa miệng lên tiếng, cafe ngon, cafe đẳng cấp mà đi giảm giá, đẳng cấp là phải mắc, không thì người ta nghi ngờ thằng này chơi hàng không chất lượng. Rồi nó dẫn chứng tiếp, bây giờ lấy cái Iphone xịn, bỏ vô cái hộp Iphone Trung Quốc và nói: bán 2 triệu. Cái phản ứng ngay của người mua là gì? Nghi ngờ, chắc chắn là nghi ngờ, thằng này nó đang thuốc mình đây, làm gì có cái chuyện trong này là Iphone xịn và làm gì có cái thằng ngu nào đi bán cái Iphone xịn có 2 triệu. Vì vậy cafe xịn là không thể giảm giá. Cái lý luận này của nó nghe có lý quá chừng, xem chừng cả nhóm cũng tán thành.
Đó cũng là cái lý lẻ của đời thường của chúng ta hiện nay, mặc dù cũng có chiều hướng thay đổi, tuy nhiên nó đã ăn sâu, bám rễ vào tiềm thức của chúng ta rất lâu rồi, khó mà thay đổi. Nhìn cái anh chàng đi Sh là nghĩ anh này chắc giàu có, nhìn cái người đi dép lê là nghĩ người ta nghèo, nhìn cái người nợ như chúa chổm nhưng cứ nghĩ người ta giàu vì cái vẻ bề ngoài, nhìn cái quy mô hoành tráng là cứ nghĩ công ty đó nó to lớn, khi người ta có lòng thì nghĩ người ta gạt mình, khi người ta nói dối thì tin lấy tin để. Vì sao? Đó là cái lối mòn tư duy, ưa chuộng vẻ bề ngoài hơn là nhìn sâu sắc vào bên trong và vì cái xã hội nó như vậy nên nhiều người muốn sống được họ cũng phải tương kế tựu kế mà làm cho thiên hạ rối trí, lòa cả cái con mắt. Mà người bị gạt rồi ấm ức trong lòng muốn trả thù, chứ đâu có muốn lòng mình bình an "thôi kệ nó" và cứ thế tạo ra một cái xã hội chẳng ai tin ai và cứ mạnh ai cũng thủ lấy cho riêng mình.
Nói đến đây, tôi mới bàn luận tiếp về cái thương hiệu, thương hiệu gì cũng được, nói chung chung là vậy, nhưng trong ngành MLM nói chung và Nu Skin nói riêng cần phải chú ý nhiều về vấn đề này.
NU SKIN phân khúc là sản phẩm cao cấp, mà đã là cao cấp thì giá phải tương xứng với cái đẳng cấp của nó. Thế mà nhiều anh chị lại đem cái sản phẩm cao cấp này biến thành cái sản phẩm bình dân và nói rằng sao nó đắt quá vậy. Tôi chỉ so sánh đơn giản các sản phẩm hằng ngày các anh chị đang sử dụng như: Tivi LG và Tivi Sony, nếu nói về chất lượng hay chức năng, tôi đảm bảo chưa chắc Sony hơn LG, thế tại sao Sony đắt hơn và nhiều người mua cái Tivi Sony cảm thấy sướng hơn, hãnh diện hơn. Các anh chị nói: cái Tivi là cái dễ cảm thấy giá trị vô hình, còn cái sản phẩm Nu Skin không thấy cái giá trị đó. Tôi dẫn chứng tiếp: khi các anh chị đi ăn ở một cái nhà hàng sang trọng, các anh chị thấy cái đẳng cấp của mình được nâng lên, sướng rân người, về nhà là kể ngay, đi với ông này ông nọ, được ăn ở những cái nhà hàng cao cấp, mặc dù cái đồ ăn chưa chắc đã ngon hơn ở nhà nấu. Cái hay của cái phân khúc này là ở chỗ, vuốt ve cái "Tôi" của con người ta một cách tốt nhất, làm cho người ta thấy sướng vì đang nghĩ mình là "ông hoàng, bà hoàng"
Tôi chỉ dẫn chứng hai ví dụ thôi, nhưng hãy xem lại cái cách anh chị đối xử với cái sản phẩm của mình ra sao, cái cách anh chị nhìn nhận giá trị thương hiệu của đối tác mình ra sao. Tôi đảm bảo, ngay chính từ "niềm tin theo lối mòn" của chúng ta mà các anh chị không xem trọng cái sản phẩm của công ty bán hàng được xem là "đa cấp". Cái niềm tin này đã bị các anh chị hạ thấp nó xuống mức thấp nhất và mình bán cái sản phẩm của công ty đa cấp mình thấy hơi bị xấu hổ, chứ không cảm thấy sướng, cái vị thế của anh chị lúc này là đem "kim cương" đi năn nỉ người ta lấy, chứ không phải là người ta phải chờ đợi, đấu giá, đi năn nỉ các anh chị mua "kim cương". Các anh chị không nghĩ rằng, mình có một cái sản phẩm quý hiếm mà không ai dễ gì có được, cái thời xưa họ phải vất vả bỏ biết bao tiền bạc ra, đi nghiên cứu hàng ngàn năm nhưng vẫn không có được, nay các anh chị có nó rồi, sờ sờ ngay trước mắt các anh chị lại không trân trọng nó, vậy làm sao anh chị truyền cái niềm tin này đến cho người khác được. Tại sao kim cương lại mắc, nó có giá trị gì? Bởi vì cái người xây dựng thương hiệu ra nó họ làm cho nó quý hiếm, nâng cao cái đẳng cấp nó lên và thế là ai cũng tin rằng nó đẳng cấp.
Một ví dụ thiết thực hơn cả là cái thương hiệu Ohui trong Parkson hoặc trong tòa nhà CT Group ở sân bay, người ta bỏ vô lồng kiếng, chiếu đèn, bỏ lên tấm vải lụa, sản phẩm mắc ơi là mắc, thế mà người ta vẫn mua ào ào. Chất lượng tôi đã thử phân tích, nó không bằng một góc của sản phẩm Nu Skin. Vậy có phải là người ta hay hơn chúng ta sao, người ta biết nâng niu và làm cho nó toát lên cái vẻ sang trọng của phân khúc cao cấp, còn chúng thì đi năn nỉ cái sản phẩm cao cấp của chúng ta, y như cái điện thoại xịn mà bỏ trong cái hộp của Trung Quốc rồi đi bán phá giá nó. Cái này là do lỗi các anh chị chứ không phải do lỗi của cái sản phẩm và tôi cũng xin thưa rằng: ai nói sản phẩm Nu Skin mắc là người đó chưa hiểu gì về thương trường, chưa hiểu gì vê giá trị của cuộc sống này, thậm chí chưa hiểu luôn bản thân mình, càng không làm cho người chơi với mình hạnh phúc vì mình, vì mình đâu có biết nâng giá trị người khác lên, cứ tìm cách đạp người ta xuống như đạp cái sản phẩm cao cấp của mình vậy. Mà càng đạp xuống thì chính mình cũng bị hạ thấp. Vậy tôi xin chuyển thông điệp tới mọi người rằng, muốn thành công, muốn mình có giá trị , phải có niềm tin cái mình sản xuất ra, cái mình hợp tác, cái mình chơi với người ta và tìm mọi cách để nâng cao cái giá trị đó lên. Đó mới là đẳng cấp. Chúc các anh chị bình an
Câu chuyện đang bàn tán xôn xao, náo nhiệt cả một góc phố về cái tên Robusta và cái tên Roubusta, ghi trên hộp cafe. Có một ông khách người Pháp lên tiếng là cái chữ đó ghi sai rồi và thế là thân nhau, cái đề tài này tự nhiên được mở rộng ra theo đủ thứ hướng khác nhau. Thằng thì nói, sai rồi thì phải sửa lại cho đúng để khách coi thường, thằng thì nói cứ để y vậy, vì để như vậy nó mới có sự khác biệt, nhiều người vô thấy chướng tai gai cái con mắt, lên tiếng và thế là thân nhau, như vậy quán mới càng ngày càng đông. À mà sao Robusta là 200.000/kg, còn Roubusta lại 240.000/kg, một thằng vui tính chen vào: chắc tại cái chữ Roubusta nó dài hơn nên nó mắc hơn, cả đám ôm bụng cười đau cả cái bụng. Đúng là lý sự cùn, nhưng thôi kệ "Trà dư tửu hậu mà", miễn cái quán lúc nào cũng nườm nượp khách và ai cũng vui vẻ.
Đột nhiên, chủ quán chen vào, em sẽ làm một cái chương trình khuyến mãi để giới thiệu cafe ngon trong 1 tuần giảm 30%. Em mà làm chương trình này sẽ kéo một lượng khách đáng kể tới quán. Thằng kia ngứa miệng lên tiếng, cafe ngon, cafe đẳng cấp mà đi giảm giá, đẳng cấp là phải mắc, không thì người ta nghi ngờ thằng này chơi hàng không chất lượng. Rồi nó dẫn chứng tiếp, bây giờ lấy cái Iphone xịn, bỏ vô cái hộp Iphone Trung Quốc và nói: bán 2 triệu. Cái phản ứng ngay của người mua là gì? Nghi ngờ, chắc chắn là nghi ngờ, thằng này nó đang thuốc mình đây, làm gì có cái chuyện trong này là Iphone xịn và làm gì có cái thằng ngu nào đi bán cái Iphone xịn có 2 triệu. Vì vậy cafe xịn là không thể giảm giá. Cái lý luận này của nó nghe có lý quá chừng, xem chừng cả nhóm cũng tán thành.
Đó cũng là cái lý lẻ của đời thường của chúng ta hiện nay, mặc dù cũng có chiều hướng thay đổi, tuy nhiên nó đã ăn sâu, bám rễ vào tiềm thức của chúng ta rất lâu rồi, khó mà thay đổi. Nhìn cái anh chàng đi Sh là nghĩ anh này chắc giàu có, nhìn cái người đi dép lê là nghĩ người ta nghèo, nhìn cái người nợ như chúa chổm nhưng cứ nghĩ người ta giàu vì cái vẻ bề ngoài, nhìn cái quy mô hoành tráng là cứ nghĩ công ty đó nó to lớn, khi người ta có lòng thì nghĩ người ta gạt mình, khi người ta nói dối thì tin lấy tin để. Vì sao? Đó là cái lối mòn tư duy, ưa chuộng vẻ bề ngoài hơn là nhìn sâu sắc vào bên trong và vì cái xã hội nó như vậy nên nhiều người muốn sống được họ cũng phải tương kế tựu kế mà làm cho thiên hạ rối trí, lòa cả cái con mắt. Mà người bị gạt rồi ấm ức trong lòng muốn trả thù, chứ đâu có muốn lòng mình bình an "thôi kệ nó" và cứ thế tạo ra một cái xã hội chẳng ai tin ai và cứ mạnh ai cũng thủ lấy cho riêng mình.
Nói đến đây, tôi mới bàn luận tiếp về cái thương hiệu, thương hiệu gì cũng được, nói chung chung là vậy, nhưng trong ngành MLM nói chung và Nu Skin nói riêng cần phải chú ý nhiều về vấn đề này.
NU SKIN phân khúc là sản phẩm cao cấp, mà đã là cao cấp thì giá phải tương xứng với cái đẳng cấp của nó. Thế mà nhiều anh chị lại đem cái sản phẩm cao cấp này biến thành cái sản phẩm bình dân và nói rằng sao nó đắt quá vậy. Tôi chỉ so sánh đơn giản các sản phẩm hằng ngày các anh chị đang sử dụng như: Tivi LG và Tivi Sony, nếu nói về chất lượng hay chức năng, tôi đảm bảo chưa chắc Sony hơn LG, thế tại sao Sony đắt hơn và nhiều người mua cái Tivi Sony cảm thấy sướng hơn, hãnh diện hơn. Các anh chị nói: cái Tivi là cái dễ cảm thấy giá trị vô hình, còn cái sản phẩm Nu Skin không thấy cái giá trị đó. Tôi dẫn chứng tiếp: khi các anh chị đi ăn ở một cái nhà hàng sang trọng, các anh chị thấy cái đẳng cấp của mình được nâng lên, sướng rân người, về nhà là kể ngay, đi với ông này ông nọ, được ăn ở những cái nhà hàng cao cấp, mặc dù cái đồ ăn chưa chắc đã ngon hơn ở nhà nấu. Cái hay của cái phân khúc này là ở chỗ, vuốt ve cái "Tôi" của con người ta một cách tốt nhất, làm cho người ta thấy sướng vì đang nghĩ mình là "ông hoàng, bà hoàng"
Tôi chỉ dẫn chứng hai ví dụ thôi, nhưng hãy xem lại cái cách anh chị đối xử với cái sản phẩm của mình ra sao, cái cách anh chị nhìn nhận giá trị thương hiệu của đối tác mình ra sao. Tôi đảm bảo, ngay chính từ "niềm tin theo lối mòn" của chúng ta mà các anh chị không xem trọng cái sản phẩm của công ty bán hàng được xem là "đa cấp". Cái niềm tin này đã bị các anh chị hạ thấp nó xuống mức thấp nhất và mình bán cái sản phẩm của công ty đa cấp mình thấy hơi bị xấu hổ, chứ không cảm thấy sướng, cái vị thế của anh chị lúc này là đem "kim cương" đi năn nỉ người ta lấy, chứ không phải là người ta phải chờ đợi, đấu giá, đi năn nỉ các anh chị mua "kim cương". Các anh chị không nghĩ rằng, mình có một cái sản phẩm quý hiếm mà không ai dễ gì có được, cái thời xưa họ phải vất vả bỏ biết bao tiền bạc ra, đi nghiên cứu hàng ngàn năm nhưng vẫn không có được, nay các anh chị có nó rồi, sờ sờ ngay trước mắt các anh chị lại không trân trọng nó, vậy làm sao anh chị truyền cái niềm tin này đến cho người khác được. Tại sao kim cương lại mắc, nó có giá trị gì? Bởi vì cái người xây dựng thương hiệu ra nó họ làm cho nó quý hiếm, nâng cao cái đẳng cấp nó lên và thế là ai cũng tin rằng nó đẳng cấp.
Một ví dụ thiết thực hơn cả là cái thương hiệu Ohui trong Parkson hoặc trong tòa nhà CT Group ở sân bay, người ta bỏ vô lồng kiếng, chiếu đèn, bỏ lên tấm vải lụa, sản phẩm mắc ơi là mắc, thế mà người ta vẫn mua ào ào. Chất lượng tôi đã thử phân tích, nó không bằng một góc của sản phẩm Nu Skin. Vậy có phải là người ta hay hơn chúng ta sao, người ta biết nâng niu và làm cho nó toát lên cái vẻ sang trọng của phân khúc cao cấp, còn chúng thì đi năn nỉ cái sản phẩm cao cấp của chúng ta, y như cái điện thoại xịn mà bỏ trong cái hộp của Trung Quốc rồi đi bán phá giá nó. Cái này là do lỗi các anh chị chứ không phải do lỗi của cái sản phẩm và tôi cũng xin thưa rằng: ai nói sản phẩm Nu Skin mắc là người đó chưa hiểu gì về thương trường, chưa hiểu gì vê giá trị của cuộc sống này, thậm chí chưa hiểu luôn bản thân mình, càng không làm cho người chơi với mình hạnh phúc vì mình, vì mình đâu có biết nâng giá trị người khác lên, cứ tìm cách đạp người ta xuống như đạp cái sản phẩm cao cấp của mình vậy. Mà càng đạp xuống thì chính mình cũng bị hạ thấp. Vậy tôi xin chuyển thông điệp tới mọi người rằng, muốn thành công, muốn mình có giá trị , phải có niềm tin cái mình sản xuất ra, cái mình hợp tác, cái mình chơi với người ta và tìm mọi cách để nâng cao cái giá trị đó lên. Đó mới là đẳng cấp. Chúc các anh chị bình an