Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013

Tư duy hệ thống

Post oleh : The Fly | Rilis : 18:41:00 | Series :
Một hôm tôi có chia sẻ vấn đề này với một vài người bạn. Tuy nhiên những người bạn của tôi cười tôi và nói tôi suy nghĩ viễn vông. Họ nói, mày nói hay quá mày làm đi, tao thì tao chỉ làm một cái gì đó nhỏ nhỏ cơm áo gạo tiền thôi hoặc chỉ mở một cái và quản lý tốt nó là được. Thôi được rồi, không sao, tôi chỉ cười, và hôm nay tôi viết bài này chỉ dành cho những ai mong muốn và suy nghĩ theo hệ thống thì sẽ phù hợp còn ngược lại sẽ không dành cho những ai chỉ suy nghĩ "cơm áo gạo tiền". Sau đây là tôi sẽ đưa ra những tấm gương của những người đi trước và họ đã thành công vượt trội.
Câu chuyện 1: Chắc hẳn ai cũng đã biết Thế giới Di động, ngày ấy khi anh Tài thí nghiệm cái cửa hàng đầu tiên và thất bại, nhưng sau đó anh quyết chí làm lại và đã thành công. Cái cửa hàng đầu tiên là ở Nguyễn Đình Chiểu (tôi nhớ lúc đó cái cửa hàng đầu tiên này nó có cái gì đó khác lạ, hay hay), nhưng rồi anh có dừng lại ở một cái cửa hàng không? Không, anh không dừng lại ở một cửa hàng mà ngay nay có đến hàng ngàn cửa hàng. Vậy câu hỏi đặt ra là tiền ở đâu? Đương nhiên ngay từ ngày bắt đầu kinh doanh anh đã phát thảo cái hệ thống khắp toàn quốc và quốc tế, khi anh thành công ngay cửa hàng đầu tiên thì anh đã được các Quỹ Đầu Tư dòm ngó và đó là cái đòn bẫy để cho cái cơ nghiệp của anh tăng nhanh. Một vài người thì lo sợ người khác có tiền hợp tác với mình sẽ dành lấy giang sơn của mình, người thì lo rằng không đủ tiền để phát triển, người thì lo không có ai quản lý ngoài mình ra, người thì lo mở nhiều sẽ thất bại ...
Câu chuyện 2: Ông già KFC sau khi thành công trong việc thuyết phục cái nhà hàng làm cái công thức Gà Rán của ông và ông đã thành công cái đầu tiên. vậy ông có dừng lại ở chỉ một cái Nhà hàng không? Ông đã tư duy và phát triển cái hệ thống của mình toàn thế giới bằng việc nhượng quyền thương hiệu.
Câu chuyện 3: Phở 24 của Lý Quý Trung (chắc ai cũg đã biết)
Câu chuyện 4: Hệ thống cafe Trung Nguyên của Đặng Nguyên Vũ.
Câu chuyện 5: Hệ thống phần mềm Window của Microsoft.
và hàng ngàn câu chuyện khác ... nhưng tôi vẫn thán phục nhất là hệ thống của những công ty đa cấp. Họ xây dựng cái hệ thống nhượng quyền cá nhân một cách quá thông minh. (các bạn có thể tự tìm hiểu)
Cái điểm chung của tất cả những người thành công trên là gì? Họ có phải là học hành uyên thâm không? Họ có bằng cấp cao nhất không? Họ có nhiều tiền nhất không? Câu trả lời là không? Họ đều bắt đầu từ hai bàn tay trắng? Nhiều người chửi tôi là nói chuyện viễn tưởng, nổ banh xác, nói quá sự thật, nhưng tôi khẳng định là tôi nói hoàn toàn là sự thật (tôi sẽ trình bày trong bài sau: không có đồng nào trở thành triệu phú). Cái điểm chung của họ là ngay từ khởi sự kinh doanh họ đã suy nghĩ đến cái hệ thống và cách vận hành cái hệ thống như thế nào? Họ thử nghiệm cái cơ sở kinh doanh đầu tiên của họ rất nhỏ, tuy nhiên thành công rồi là họ bung nhanh theo cái lập trình hệ thống của họ từ trước.
Tôi thấy một số người kinh doanh chỉ ôm khư khư cái cơ sở nhỏ của họ và làm sao làm tốt nhất cái cơ sở đó là được, thành ra họ phải vất vả cả đời mà chẳng khấm khá lên được.
Ví dụ như: tiệm bánh mì cá hàng xanh (tôi phải nói là nó ngon cực, khác lạ nữa chứ), nhưng mấy chục năm rồi họ vẫn thế, chẳng có thêm cái tiệm nào.
- Quán mì Quảng ở đường Võ Thành Trang cũng vô địch, tuy nhiên 10 năm qua vẫn chỉ có một quán.
- Gánh bánh canh Chợ Cầu Muối (Cầu Ông Lãnh) cũng 10 năm rồi vẫn thế.
- Cái Trung Tâm Điện máy Trần Thế, Trọng Đức...cũng trên cả chục năm, trước Nguyễn Kim thế rồi hiện nay vẫn thế trong khi đó Nguyễn Kim phát triển đến mức nào. Xin nhấn mạnh là Nguyễn Kim lúc xưa thua xa Trần Thế và Trọng Đức.
và hàng triệu triệu cái cơ sở, quán ăn, tiệm bánh mì cực nổi tiếng nhưng rồi chìm hết vào quên lãng...
Kết luận: Quý độc giả tự kết luận và suy nghĩ cho riêng mình, còn bài tiền ở đâu để xây dựng hệ thống hay cách xây dựng hệ thống sẽ được trình bày trong những bài sau.

google+

linkedin