Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013

TỪ HỆ THỐNG CHUỖI CAFE MILANO CHO ĐẾN NHƯỢNG QUYỀN THƯƠNG HIỆU CÁ NHÂN.

Post oleh : The Fly | Rilis : 20:57:00 | Series :
Hổm rày trên đường đi thấy xuất hiện rất nhiều quán cafe mang thương hiệu Milano, cảm nhận dường như nó mọc lên chỉ sau một đêm. Nhìn vô quán thấy gu uống cafe đã đổi thay, ngồi trên những chiếc ghế đòn be bé, bên cạnh là tủ đựng những hạt cafe bóng bẩy trông thật hấp dẫn, mô hình này làm gợi nhớ lại hình ảnh thật bình an bên tách cafe nóng gần hồ Xuân Hương, ôi sao mà nhớ Dalat quá! Đang suy nghĩ miên man, chợt thằng bạn gọi cafe bên Quận 10, tới nơi muốn té ngửa: lại là cafe Milano. Bao nhiêu câu hỏi xuất hiện, nó là gì, hãng này là hãng nào, chi phí đầu tư bao nhiêu, cafe có ngon không, khách hàng ra sao, sao thằng này hôm nay mời mình cafe cái gu này, nó có ý gì đây nhỉ ..... nhìn thấy tôi nó cười toe toét, ngồi đây làm tách cafe tao sẽ chia sẻ cho mày ý tưởng này thật hay.
Mày thấy ở đây sao: nó nói
- Ừhm tao thấy phong cách này cũng hay hay, mới lạ, có cảm giác ấm cúng.
- Tao cũng làm một chuỗi quán như vậy đấy, nhưng mà là cafe do tao sản xuất và phong cách thì đơn giản hơn.
- Mày đã nghiên cứu gu tiêu dùng, nghiên cứu thị trường chưa? Tính toán bao nhiêu thời gian thì mở một quán và cách thức kinh doanh là nhượng quyền hay mày làm chủ luôn.
- Tao đã tính toán hết rồi, chi phí rất rẻ, nó làm được thì tao cũng làm được.
- Bây giờ tao tính sơ sơ: tao lấy ví dụ là mở 1000 quán, thì dây chuyền mày đầu tư sản xuất là hết bao nhiêu, chi phí marketing tiếp thị, nhân công, quản lý hành chánh....bao nhiêu năm nữa thì mày thu hồi vốn, chiến lược cạnh tranh là gì. Còn mua lại cafe của người khác thì liệu sau này chất lượng cafe còn như ban đầu hay mày phải cạnh tranh với chính hệ thống của nó. Nếu độc quyền thì chi phí rất cao.
Nhìn thấy vậy mà không phải vậy đâu à nhà, người ta nghiên cứu đã hai năm nay, bán sản phẩm rồi mới tung ra chuỗi cafe nhượng quyền, mày làm vậy có mạo hiểm quá không?
- Nó nói, mình phải trải nghiệm chứ mày, chứ ngồi mà nói không, phân tích rồi sợ sệt thì biết chừng nào thành công.
- Tôi gật gù đồng ý cái ý này, nhưng chêm thêm một câu: quan trọng là mày có tiền để trả giá cho những thất bại của mày không mới là có chuyện, rồi mày làm thế nào để thuyết phục người ta nghe mày để nhượng quyền. Nó ngồi đăm chiêu ...
- Mày rất thích làm hệ thống, mở chuỗi, hôm trước tao có chia sẻ với mày một công việc mà không cần vốn, không cần quản lý nhân viên, không cần mặt bằng, không cần đau đầu để sợ không nhượng quyền được, không sợ rủi ro, nói chung là không cần gì hết....người ta đã xây dựng nền tảng, chuẩn bị và hỗ trợ cho mình toàn bộ những công cụ để mình yên tâm kinh doanh. Họ là một công ty rất mạnh về thương hiệu, tài chính, nghiên cứu, kinh nghiệm... và công việc của mày chỉ là đi nhượng quyền và xây dựng hệ thống mà thôi. Vậy mà mày không làm, lao đầu vào cái khó cho mất tiền chơi...
- Nhưng tao thích nó là của tao, là thương hiệu của tao. Nó gân cổ.
- Ừ thì ở đây, hệ thống cũng là của mày, do mày xây dựng, thương hiệu cũng của mày, chứ mày tưởng là thuộc sở hữu của công ty à, mày là đối tác của nó, mày có quyền chuyển nhượng, thừa kế cho con cháu.
- Ủa có quyền chuyển nhượng nữa hả.
- Đó là điểm hấp dẫn cho những người kinh doanh, còn nếu không chuyển nhượng, mày chết đi con cháu mày thừa kế và vẫn hưởng lợi nhuận tới đều đều, sướng, vì vậy tao mới theo nó đấy.
- Thường ngày nghe tới hệ thống nhượng quyền ai cũng cảm thấy phấn khích, nhưng ai cũng hiểu nhầm rằng nhượng quyền chỉ có nhượng quyền doanh nghiệp hoặc cửa hàng, nhưng rất ít hiểu rằng có nhượng quyền cá nhân nữa. Đa cấp là gì? Thực ra nó là nhượng quyền cá nhân, nghe chữ đa cấp ai cũng sợ vì họ như con chim bị trúng tên sợ bị bắn lần nữa, nhưng khi hiểu ra chữ nhượng quyền cá nhân thì họ sướng.
Tao ví dụ: tao đi kiếm một người để giới thiệu về sản phẩm cực tốt của công ty và tao nói: anh chị có muốn kiếm lời từ việc này không? Tôi đã có uy tín, thương hiệu, sản phẩm rất bán chạy trên thị trường,..anh chị chỉ kinh doanh thôi, có nghĩa là tao đang đi trao cho họ cơ hội kiếm tiền và họ thấy hay, dễ làm thì họ nhượng quyền cá nhân (kết nối) tao được 5%, tao nhượng quyền càng nhiều thì tao có nhiều tiền. Tuy nhiên đó là tao đang nói theo khía cạnh doanh nghiệp nhượng quyền. Cái hay ở nhượng quyền cá nhân là khi tao nhượng quyền cho mày, mày nhượng quyền cho thằng A, thằng A nhượng quyền cho thằng B và cứ thế 6 thằng gần tao nhất tao đều được hưởng 5% và khi mày làm cũng thế. Tổng cộng tao được 30% và các khoản thưởng đạt doanh số theo bậc thang (đăng ký chỉ tiêu). Vì vậy mày chỉ cần nhượng quyền 4 người thôi/tháng là mày đã có 4096 người, mỗi người mua 3 triệu tiền sản phẩm để kinh doanh/sản phẩm/tháng (con số tối thiểu) *5%, mày tính thử mày có bao nhiêu rồi, 614.400.000 đúng không, tao cho rằng mày một năm kiếm được có 4 người thôi thì mày chia cho 12 tháng, mỗi tháng mày có 51.200.000/tháng. Mày thấy không, mày nghĩ ở đâu mày có thể làm được như vậy, vậy sao mày không làm, mày nói mày thông minh hơn tao, giỏi hơn tao vậy mà những chuyện như thế này mày lại bỏ ngoài tai. Cái khó duy nhất của việc đi nhượng quyền cá nhân là mày phải có được niềm tin từ người khác, muốn họ tin thì mày phải cho họ sử dụng sản phẩm, sản phẩm tốt thì họ mới làm, còn không thì họ bỏ mày chạy luôn. Vậy mày nghĩ Tập Đoàn này đã tồn tại và phát triển 28 năm rồi, nếu sản phẩm nó không tốt, nó bị dìm hàng lâu rồi chứ đừng nói là chứng khoán của nó tăng 700% trong năm 2011. Giới kinh doanh thế giới bị sốc nặng đấy, mày không làm mai mốt mày tiếc, mày tặc lưỡi như con Thạch sùng vậy đó.
- Thằng bạn tôi: ???????????????????????????????????????????????????????

google+

linkedin